Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

Bảy kỳ quan

Một nhóm học sinh đang học cách viết luận về chủ đề 7 kỳ quan thế giới. Cuối giờ mỗi em phải liệt kê được 7 kỳ quan theo suy nghĩ của riêng mình. Học sinh ngồi ríu rít bàn bạc rằng những công trình nào nên là kỳ quan thế giới. Tháp nghiêng Pisa, Kim tự tháp Ai Cập... đều được chọn lựa.
Cuối giờ khi thu bài, một cô bé băn khoăn cầm bài viết để trắng. Cô bé giải thích:
- Em vẫn chưa liệt kê xong vì có nhiều kỳ quan quá ạ!
- Em hãy kể những kỳ quan theo ý em để các bạn và cô xem có thể giúp em được không? Cô giáo nhiệt tình hướng dẫn.
Cô bé do dự:
- Em nghĩ bảy kỳ quan thế giới nên là: xúc giác, vị giác, thị giác, thính giác, khả năng đi lại được, nụ cười và sự yêu thương.
Bạn thân mến, bạn không phản đối cô bạn nhỏ của chúng ta chứ? Thật vậy, chúng ta vẫn có thể sống vui nếu không có tháp nghiêng Pisa, không có tháp Ep-phen và Kim tự tháp Ai Cập... nhưng chúng ta sẽ khó khăn biết bao nếu thiếu một trong bảy kỳ quan của cuộc sống mà cô bạn đã kể. Hơn nữa, nhiều tỷ người trên trái đất mới có một kỳ quan kiểu như Kim tự tháp, trong khi mỗi người chúng ta lại có cho riêng mình những bảy kỳ quan. Chúng ta thật giàu có biết bao. Đó mới chính là những kỳ quan chúng ta cần yêu quý và trân trọng nhất
(Hãy nắm lấy tay tôi - Tủ sách hành trang vào đời - NXBVHTT)

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

Lỡ tay chạm ngực con gái

Giới thiệu về nội dung:

Và tôi hôn...
Và tôi cởi lại toàn bộ những vải vóc của chị, và của tôi...
Trong lòng tôi chỉ còn một ý nghĩ đau đớn: Tôi nhất định phải có được chị ấy!
Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy!
Cho dù chị ấy sắp rời bỏ tôi mà đi, tôi nhất định phải có được chị ấy!
Và tôi bắt đầu hôn triền miên...

Oni viết “Lỡ tay chạm ngực con gái” trên mạng nội bộ PTT của trường Đại học Đạm Giang (Đài Loan) vào mùa hè năm 2006, khi đó, Oni đã sắp bước vào năm thứ tư đại học và câu chuyện trong “Lỡ tay chạm ngực con gái” đã kết thúc, để lại một kỷ niệm luyến tiếc và khao khát về cuộc sống.

Ban đầu, “Lỡ tay chạm ngực con gái” được tác giả post lên trang sex của mạng PTT nội bộ. Mục đích của tác giả cũng chỉ đơn thuần là chia sẻ một kinh nghiệm về sex với các sinh viên khác. Vì vậy, Oni chọn phân loại bài viết là “sex” cùng một cái tên khiêu khích dung tục “Lỡ đụng phải ngực của sinh viên nữ”.

Không ngờ, sau bài viết đó, người đọc rất hiếu kỳ thắc mắc kết thúc của “Lỡ tay…” là gì? Sau khi “lỡ tay” hai người đã ra sao? Oni bất đắc dĩ phải kể tiếp câu chuyện tình yêu sinh viên của mình, và từ đó, câu chuyện lỡ tay hoàn toàn thoát ra khỏi cái vỏ sex của nó, lý giải được những tình huống gợi dục của nó để đạt tới một giá trị nhân văn, rất đời và rất người nên rất buồn.

Trong bản chuyển ngữ này, các nhân vật dùng sex để giao tiếp, dùng cảm nhận về sex để hiểu nhau, yêu nhau, giữ nhau, và dùng sex để biểu đạt sự đau đớn thất vọng. Tuy nhiên, bạn đọc có lẽ sẽ khấp khởi mãi vì tưởng cái chữ sex mà mình hiểu, hình như nó chỉ đến câu sau là diễn ra thôi, chờ ở câu sau, câu sau rồi câu sau nữa, chờ mãi nhưng...

Truyện hấp dẫn bởi tính chân thật của câu chuyện và sự tường thuật cảm xúc một cách rất chân tình của tác giả. Những miêu tả về tâm lý nam giới trước các ám thị về tính dục rất thật.

“Lỡ tay chạm ngực con gái” được viết online thu hút hàng nghìn bạn trẻ theo dõi đồng thời, khiến mạng PTT gần như bùng nổ sôi sục. Thực tế không chỉ nội dung bài viết thú vị, những comments của bạn đọc kèm theo cũng vô cùng hấp dẫn. Người đọc cãi cọ trong khi Oni viết, chửi tác giả và nịnh tác giả, đấu khẩu với nhau, suy đoán các tình huống, có người ra rả miệt thị trò câu khách rẻ tiền của người viết nhưng đồng thời vẫn say sưa ôm máy tính nuốt từng chữ của “Lỡ tay chạm ngực con gái” v.v… Sự tương tác giữa người viết và độc giả mạng thú vị tới mức, sau này khi chuyển đăng loạt bài viết của Oni, tất cả các website đều đồng thời đăng kèm hàng vạn comments của bạn đọc gửi lên trong thời gian tác phẩm được viết online.

Trong truyện có nhân vật David đi xe Fiat, sau khi đọc “Lỡ tay…”, những nick trên mạng chỉ cần tình cờ có chữ David và Fiat, đều bị cư dân mạng gửi thư chửi bới, bị ném đá. Tác giả Oni đã từng phải đứng ra xin lỗi những nick bị chửi oan, chỉ vì bị cư dân mạng đoán có thể là nick của David trong “Lỡ tay chạm ngực…”

“Lỡ tay chạm ngực con gái” là một điển hình của văn học mạng, nơi bạn đọc quyết định tác phẩm chứ không phải người viết có quyền đó. Bạn đọc chán, truyện ngắn hay những tiểu luận của bạn chả ai copy về xem, bạn đọc muốn, một cái "lỡ tay chạm ngực bạn gái" sẽ phải kéo dài ra, có thể trở thành một câu chuyện kinh điển khắp các mạng.
(Theo www.saharavn.com)

Lỡ tay chạm ngực con gái- Trang Hạ dịch


Lỡ tay chạm ngực con gái (1)

Có lẽ rất nhiều người đã gặp phải trường hợp này
đang nói chuyện với bạn
vô ý tay vung phải ngực cô đứng đằng trước hay bên cạnh
nói chung thì có thể tha thứ được, ai chả biết mình ko cố tình.

Chuyện xảy ra thế này ~_~y-~~~
bốn năm trước tôi mới vào đại học, tham gia nhóm hoạt động ngoại khoá của khoa
đó là vì các chị khoá trên… dụ dỗ ~~~
mà trong đó có một chị vô cùng xinh
đúng loại gái tớ thích
tuy ngực chị này chỉ cỡ B thui (cup B)
tôi nghĩ, vào nhóm hoạt động ngoại khoá có cơ hội tiếp cận người đẹp này
tuần thứ 2 sau ngày nhập học, các chị khoá trên đang chuẩn bị buổi lễ đón tiếp sinh viên mới
mọi người đang họp trong văn phòng khoa về việc tổ chức kế hoạch hoạt động
tôi cố ý nói cũng sẽ đến giúp
cho nên hôm đó chỉ có mỗi tôi là sinh viên năm 1
thảo luận cả buổi chiều
tôi thấy nhạt phèo.

Hôm đó, chị ấy mặc một cái áo bó sát người màu be và váy bò ngắn
làm nét ngực nhìn rõ
trời… ngồi bên cạnh chị ấy
Đúng ở vị trí có thể thấy rõ ràng bộ ngực
Mà chị ấy lại mặc chiếc váy ngắn…
tôi sợ nếu nhìn chị ấy chăm chú, chị ấy phát hiện thì mất mặt lắm
nên cứ ngắm chút ngắm chút
thế mà mấy lần vẫn bắt gặp chị ấy nhìn tôi cười
làm tôi xấu hổ…
thảo luận xong thì phân tổ 4 người, mỗi tổ phải nhận một tiết mục
May mắn làm sao, tôi lại ở trong tổ của chị ấy
Siêu vui sướng!!!
tổ có tôi, chị ấy, 2 chị lo hậu cần
Không ngờ còn có việc khiến tôi bất ngờ hơn
Hai chị hậu cần bảo, 2 chị bây giờ phải đi chợ mua thực phẩm cho ngày mai đã
vì thế chỉ còn tôi và chị ấy ở lại tập tiết mục

Chúng tôi đi vào vị trí ngày mai
là một góc phòng học
rồi tập một trò chơi tập thể nhàm chán
thổi một quả bóng bàn bay ra khỏi cái cốc chứa toàn bột mì =.=
chúng tôi tập 10 phút
nói thật là vì chị ấy cầm cốc quá sâu
tôi thổi mãi chả được
chị ấy bảo: để chị thổi xem nào, có khi chị thổi được
hồi đó tôi mới vào đại học, chả hiểu gì việc đời
chứ nếu bây giờ mà nghe câu đó, phải có đến 20% là nghĩ…đến việc...thổi kia
và 80% còn lại là… bị ăn tát, ha ha
rồi chị ấy thổi mãi cũng chả được
tức mình liền dùng sức thổi mạnh 1 cái
những ai chơi trò này rồi đều biết
nếu thổi mạnh, bóng không bay mà bột mì bay mù mịt trắng phớ mặt
tôi vội vã vớ chai nước suối giúp chị ấy rửa mặt
khi chị ấy rửa mặt, nước bò từ mặt xuống cổ
rồi lẳng lặng thấm ướt ngực áo…
chiếc áo màu be càng bó sát người hơn
thấp thoáng thấy được cả một chút thêu ở rìa áo lót
tôi xấu hổ kinh khủng vội quay mặt sang phía khác
chị ấy có lẽ phát hiện ra tôi có vẻ là lạ
liền sát tới hỏi tôi, em làm sao thế?
Tôi vội vã liền…

Lỡ tay chạm ngực con gái (2)

Áo chị ấy ướt một mảng ngực nhỏ
phần ướt làm chiếc áo bó bày tỏ ra một khoảng ngực đẹp tuyệt
tôi nhìn thấy thì quá… sợ, vừa xấu hổ vừa muốn nhìn thêm
nhưng lại sợ chị ấy phát hiện, tôi mới vội vã quay phắt đầu sang 1 phía
chị ấy rửa mặt xong, không phát hiện ra áo bị ướt một khoảng
mà chỉ phát hiện ra tôi đang lúng túng
chị ấy tiến đến hỏi tôi, em làm sao thế?
Tôi bảo không sao, em không sao ạ, nhưng tôi vẫn không dám quay mặt lại
chị ấy bèn kéo tay tôi hỏi em làm sao thế hả? em khó ở à?
Tôi bất ngờ bị nắm cánh tay thì… giật thót mình
vội vã giằng ra khỏi cái nắm tay của chị ấy…
và cái giằng ấy làm tay tôi đập vào ngực chị ấy
tôi chỉ cảm thấy ướt và mềm mềm, hơi đàn hồi…
tôi sợ hãi rụt tay vào
khi ấy, một sự im lặng tuyệt đối
đầu óc tôi trống rống...
nghĩ thầm, thôi chết tôi rồi, chạm phải ngực của chị khoá trên rồi
vừa mới lên đại học, đã gặp phải sự cố này rồi
nếu chị ấy cho rằng tôi là yêu râu xanh, chuyện này lọt ra ngoài
sau này tôi…biết sống ra sao?
rồi tôi nghĩ đến việc chị ấy có thể gọi cảnh sát tới bắt tôi nữa
tôi càng nghĩ càng… hình dung ra những khả năng đáng sợ nhất…
chị ấy chạm nhẹ vào vai tôi
tôi quay hẳn lưng lại phía chị ấy, chị ấy bảo: “Xin lỗi, chị không cố ý”
tôi sững cả người, quay lại nhìn chị ấy nghi ngờ
chị ấy: “Chị vừa kéo tay làm em giật mình sợ à?”
thế mà tôi cứ tưởng chị ấy sẽ trách việc tôi vừa… chạm phải ngực
chị ấy vẫn chưa phát hiện ra hay chị ấy đang nói lảng đi cho đỡ ngượng?...
tôi càng lúc càng lo lắng
làm sao mà tự dưng lại buột mồm: “Xin lỗi, lúc nãy không phải em cố ý giằng tay ra”
chị ấy bảo: “Có gì đâu…”
tôi bảo: “Lúc nãy em vô tình chạm phải ngực chị, em xin lỗi”
chị ấy: “Hả???????????????” cúi đầu nhìn xuống áo, thấy áo trong suốt
bây giờ mới phát hiện ra, vội vã quay quay người đi giấu.
Tôi lúng túng mở ba lô của tôi
tìm xem có giấy ăn không để đưa chị ấy
tìm mãi chả thấy

Tôi bảo chị ấy, em đi toa-lét mua gói giấy lau áo

chị ấy im lặng...
Tôi nghĩ, chết mẹ tôi không cơ chứ, lúc nãy chị ấy không biết thì thôi, sao lại tự dưng lạy ông con ở bụi này
Chạy vội ra toa-lét
Điên, đến nơi mới nghĩ ra là quên không mang tiền
lại chạy vào phòng học lấy ví
gặp mắt chị ấy, tôi ngượng bảo “Em quên lấy tiền xu”
Chị ấy bỗng cười…
Chị ấy cười đẹp cực, làm tôi hơi xao xuyến
chị đi tới vỗ vai tôi: “Đi nào, chị có tiền”
Thế là… hai chúng tôi cùng đi vào toa-lét!
Sau, chị ấy sửa sang xong, đi ra
Chúng tôi quay về phòng học lấy đồ rồi lên Văn phòng khoa
Ai ngờ, văn phòng khoa đã khoá cửa
mà áo và chìa khoá nhà của chị ấy đều để trong văn phòng rồi
Tôi lúc ấy chả biết làm thế nào
Chị ấy hỏi tôi có xe không?
Tôi gật đầu
Thế thì chúng ta đi dạo tí đi, muộn một chút quay về xem có ai không
Tôi vừa đến Cao Hùng, chỗ nào cũng lạ
Chị ấy bảo, thế để chị đưa em đi giới thiệu Cao Hùng nhé
Tôi lái xe theo chỉ dẫn của chị
Lúc đi đường rất ít nói chuyện, vì chúng tôi không thân, lại chả có đề tài gì
Tôi nghĩ mãi có nên mở lời trước không
Nhưng mà, vừa nãy đụng vào ngực người ta, ngại quá
Ai dám mở mồm?
Chúng tôi cứ đi như thế đến tận Đại học Trung Sơn
Tôi dắt xe lên phà
hù…


Thế thôi, tôi vốn ban đầu chỉ định kể lại chuyện, tôi đã vô ý chạm phải ngực con gái thế nào thôi
ngực thì…đã chạm rồi
câu chuyện đến đây là hết!


(Xin lỗi bà con thì đấy, ngực thì đã chạm rồi chuyện hết rồi
còn lại... chỉ là mối tình đầu của tôi những năm đại học)


(Trang Hạ dịch)

"Ai mun xem thi down ve xem http://www.mediafire.com/?zvkki3z4thn. Bây giờ 360 dẹp blog rùi, chả bít link tới đâu đây, sorry dịch giả Trang Hạ 1 cái nha."

Nghiện thuốc lá

Nghiện thuốc lá suốt nhiều năm, anh không tài nào bỏ được. Chỉ còn cách giấu người yêu hút vụng trộm. Cô đành bỏ qua, vờ như không biết người yêuvẫn lén lút "hôn môi" với những chiếc đầu lọc thuốc lá.
Có lúc bực quá, cô cũng cằn nhằn:
- Hút thuốc lá ngon không? - Cô nhíu mày hỏi.
- Không ngon lành gì cả, nhưng không thể không hút.
- Em và thuốc lá, anh chọn ai?
- Cả hai. Em có cằn nhằn anh thì anh cũng không thể ngừng yêu em.
Cònnhớ hồi mới quen nhau, anh hút thuốc nhiều kinh khủng. Cứ rảnh ngón tayra là lại thấy điếu thuốc kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa. Lúc thức đêmviết báo cáo thì càng khỏi nói, hút như đang tham gia cuộc thi hútthuốc lá nào đó. Cô thường ngạt thở, rát họng vì khói thuốc của ngườiyêu.
Sau khi yêu nhau, anh mới bắt đầu bớt dần thuốc lá, nhữnglúc vui vẻ ngồi quán với bạn bè, thường lẻn ra ngoài toa-lét một lúcchâm điếu thuốc rồi vào ngay. Có lần vẫn bị bắt quả tang khi ai cũngngửi thấy trên người anh mùi thuốc lá trộn với mùi nước hoa và nướctiểu của toa-lét công cộng, họ khẽ nhăn mặt.
Lần ấy, cô giận người yêu ghê lắm, cãi nhau to, chiến tranh lạnh suốt mấy ngày.
Cótối trời đẹp, trăng sao sáng lấp lánh, hai người bên nhau tận hưởngnhững giây phút lãng mạn của tình yêu, cô ngả vào lòng anh rồi... imbặt.
Anh cúi đầu xuống hỏi:
- Sao em tự dưng im ắng thế?
- Lúc nãy anh vừa hút thuốc lá à?
- Anh... à ừ... - Anh ấp úng.
Cô lập tức đẩy anh ra, đứng lánh sang một bên.
- Có một điếu thôi mà... anh không nói dối em! - Anh khổ sở cầu hoà.
- Sao anh không thể vì em mà bỏ thuốc lá đi? - Cô giận dỗi, và xen lẫn cả thất vọng.
- Em hãy cho anh một thời gian nữa được không?
- Em chỉ muốn tốt cho anh thôi, anh có biết không hả?
Kỷniệm ba năm yêu nhau, họ hẹn nhau ra bãi biển kỷ niệm. Trên xe ô tô,bất ngờ cô sờ tay thấy một bao thuốc hút dở dưới khe ghế ngồi.
Côkhông giận, như thể đã quen với việc ấy, nhưng cô giữ luôn bao thuốc.Anh sợ hãi nhìn người yêu, cô không có ý định trả bao thuốc cho anh.
- Anh hứa với em đi, anh hút nốt ba điếu cuối cùng trong bao thuốc này, rồi đừng hút nữa nhé!
Không nói nên lời, có điều gì cảm động dâng lên ăm ắp quanh đó. Anh chỉ biết cười ngượng nghịu, gật đầu.
Lúc ấy cho dù bắt anh lên rừng gươm, xuống biển lửa, anh cũng sẵn lòng.
Côcũng biết bỏ thuốc lá đâu phải một sớm một chiều. Chỉ có điều, thấyngười yêu không quyết tâm làm việc đó, cô muốn nghĩ cách giúp người yêumình bỏ thuốc. Nào kẹo cai thuốc, thuốc đặc trị dứt cơn nghiện thuốclá... cô đều cố mọi cách mà chẳng mang lại kết quả gì.
- Hay là em cũng học hút thuốc là, rồi em nghiện thuốc, rồi em sẽ cai thuốc làm gương cho anh?
- Ngốc lắm, có ai làm thế bao giờ!
- Biết đâu sẽ có tác dụng?
- Tại sao em lại phải ép mình làm cái điều chính em không muốn?
- Vậy làm thế nào để anh cai thuốc đây? - Cô lo lắng hỏi.
- Anh đã cố hết sức rồi! Ngốc ạ!
Vàogiữa chợ đêm trung tâm thành phố, cô kéo anh vào hàng chụp ảnh HànQuốc, nhét đồng xu vào máy ảnh, rồi dán tấm ảnh nhỏ của mình vào ví anh:
- Lúc nào anh định bật diêm châm thuốc lá, anh hãy nhìn hình em!
---
Giằngco nhiều năm, anh phát chán vì việc cai thuốc như một bóng ma lởn vởnbao quanh họ, làm họ xung đột, giằng co, coi thường nhau, trách mócnhau, rốt cuộc, anh đề nghị chia tay nhau!
Họ cùng để nước mắtrơi suốt một đêm, sau khi gác máy điện thoại, tối hôm ấy. Anh chờ cô bỏmáy trước, rồi mới gác máy, kết thúc cuộc tình suốt mấy năm.
Côsống nhẹ nhõm, nhưng cứ cảm thấy như cuộc sống đã thiếu đi thứ gì đó.Dường như anh đã tan biến đi trong cuộc đời cô, những vấn đề khó khănquanh việc cai thuốc cũng tan biến đi. Nhưng giờ đây, cứ mỗi khi có aihút thuốc, ngửi thấy hơi khói ấy, cô lại nhớ người yêu cũ da diết. Cônhớ mùi thuốc lá trên người anh.
Nhớ tha thiết những giây phútngả đầu lên vai anh, vai anh có mùi khói thuốc. Nhớ những lần anh tìmtrăm phương nghìn kế để xua đi mùi khói thuốc ám quanh mình.
Cô bắt đầu điếu thuốc đầu tiên của mình như thế. Lúc ấy, nỗi nhớ anh trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Côbắt đầu điếu thuốc thứ hai trong căn phòng, khói mờ bao phủ khắp, cảđệm ga giường có mùi khói thuốc, cũng như đã biến thành những chăn gốiám khói của anh ngày xưa mà cô từng căm ghét.
Ngửi thấy hơi thuốc phảng phất đâu đây, cô mới an tâm chìm vào giấc ngủ.
Ngàynối ngày qua, cô không thể xa điếu thuốc lá nữa. Là nghiện thuốc, làyêu cơn ghiền ấy, tất cả cảm xúc không còn rõ rệt nữa. Cô chỉ biết làmình đã nghiện.
Một năm sau, họ gặp nhau bất ngờ ở góc phố. Nhưnhững người bạn cũ đã lâu không gặp gỡ, họ ra bờ biển ngồi hàn huyên.Cô đã gầy xanh đi rất nhiều, anh nhìn cô thương xót, đó có lẽ là vì lỗilầm của anh.
Cô châm lên một điếu thuốc.
- Em hút thuốc? - Anh kinh ngạc nhìn cô.
- Vâng. Anh hút không? - Cô rít một hơi thật sâu, đưa cả gói thuốc cho anh.
- Không, anh bỏ thuốc lá rồi!
- Hả? Anh bỏ thuốc hồi nào? - Cô kinh ngạc nhìn anh.
- Nửa năm trước, vì một người anh yêu.
Cô lặng đi. Điếu thuốc giữa ngón tay run rẩy. Bao năm yêu nhau, tha thiết như thế, chỉ hy vọng người yêu bỏ thuốc lá, vậy mà không mạnh bằng mộtngười yêu gặp sau đó nửa năm.
Cô cảm thấy mình đã thất bại hoàn toàn, trong đời, trong tình cảm.
Và cô im lặng ngồi hút hết những điếu thuốc còn lại.
- Và em, vì sao bây giờ em lại nghiện thuốc lá?
- Từ một năm trước, vì một người em yêu.
-Vậy... có phải vì em muốn giúp anh ta cai thuốc không? - Anh nghĩ đếnmột người nào đó đã đến thế chỗ mình trong đời cô. Hay đó là mình, mộtnăm trước là lúc anh đòi chia tay.
Anh mở ví ra, đưa cô xem tấm ảnh nhỏ nhoi còn trong đó.
- Đây là người đã giúp anh cai thuốc, vì anh muốn được quay trở lại bên người đó!
Cô nhìn nhoà đi trong nước mắt, những giọt nước mắt to lăn xuống dọc theo gò má.
- Anh đã bỏ thuốc lá rồi. Giờ hãy để anh giúp em bỏ thuốc, có được không?
Trang Hạ dịch (theo mạng Saycoo)